Trang chủ / Đời Sống / Tình Yêu - Hôn Nhân / Xa anh rồi phải tự biết giữ gìn sức khỏe, gió lạnh lắm đấy … !

Xa anh rồi phải tự biết giữ gìn sức khỏe, gió lạnh lắm đấy … !

Anh yêu em!

3-2
Đó quả thực là điều anh muốn nói nhất lúc này, dù giờ này em đã nói lên lời từ bỏ anh rồi và cũng chỉ có thế mới khiến anh hiểu ra rằng anh yêu em biết nhường nào. Không biết lúc này em đang làm gì? Ở bên em lúc này là một ai khac hay em cũng có tâm trạng như anh bây giờ: buồn, cô đơn, nhớ mong và nuối tiếc, liệu rằng em có còn nhớ đến anh-nhớ đến một người vẫn ngày đêm ngóng trông về một hình bóng xa khuất hay không? Giờ đây, anh muốn viết, muốn viết một điều gì đó cho vơi bớt những cảm xúc cứ cồn cào như những cơn sóng biển dâng trào trong anh, những dòng này anh viết cho anh, cho em và cho cả ngày xưa xa xôi ấy. Hôm nay, anh tình cờ được nghe những giai điệu, những giai điệu của lòng anh, một nỗi nhớ được đánh thức, một nỗi nhớ bao lâu nay anh chôn giấu kể từ ngày em bỏ anh, anh cứ nghe đi nghe lại những giai điệu đó và chợt nhận ra rằng anh không thể quên được em…..

Anh quen em thật tình cờ, tình cờ như ai đó trông thấy một vạt nắng thu nhẹ nhàng ẩn sau cái oi bức của mùa hạ còn sót lại trong một chiều hè, em nhẹ nhàng, không nổi bật nhưng anh vẫn nhận ra em như nhận ra tiếng trái tim mình đang đập lỗi nhịp. Em đến bên anh dịu dàng, êm dịu, cho anh lần đầu tiên biết thế nào là rung động, là tình yêu trong một trái tim ngỡ đã nguội lạnh, đã mãi không bao giờ biết đến hai chữ “tình yêu”. Anh thường bị bạn bè trêu chắc có lẽ cả cuộc đời này không biết yêu là gì và cũng đã nhiều lần anh tự hoài nghi chính mình phải chăng anh không biết yêu, trái tim không biết xao xuyến trước một bóng hình. Nhưng em đã đến, đã cho anh biết rằng anh không phải không biết yêu mà chỉ là anh trốn tránh nó thôi. Em đã đến bằng tình cảm chân thành nhất, cho anh nỗi nhớ nhung, xao xuyến, bâng khuâng lạ thường mà trước đây anh chưa từng biết đến bao giờ. Khi biết em, anh nghe nhạc về tình yêu nhiều hơn, thường xuyên hơn, những bài hát mà trước đây anh không thích nghe nhưng sao giờ đây lại thấy hay đến thế, anh cũng không hiểu nổi lòng mình từ ngày gặp em và anh đã tìm ra cho lòng mình một câu trả lời mà anh tạm hài lòng: Bởi vì anh yêu em, có em và chỉ thế thôi đã khiến cho anh trở thành một con người hoàn toàn khác, anh không còn là anh trước đây từ ngày gặp em!

Em ra đi. Em ra đi vì em không yêu anh hay bởi vì anh đã quá vô tình, không biết trân trọng những niềm hạnh phúc quý giá của những ngày qua? Hay cũng có thể tình yêu anh dành cho em không đủ lớn để giữ em ở lại? Muôn vàn những câu hỏi đặt ra trong anh ngày hôm nay. Lần đầu tiên anh biết yêu cũng là lần đầu tiên anh biết thế nào là đau khổ vì yêu và những ngày tháng đẹp đẽ ấy đã theo em đi về nơi xa lắm để lại đây cô đơn một mình anh vẫn ngày đêm nhớ tiếc.4

“Ngồi trông cơn gió đông băng qua thời gian. Từng bước chân lãng du bước trên đường khuya. Hạt sương rơi lung linh như hạt ngọc đêm thâu. Bao giấc mơ tan thành sương hoa”, anh nghe bài hát ấy mà ngỡ như viết cho mình, em đi rồi chỉ còn anh cô đơn, lẻ loi nhìn thời gian trôi trong trống vắng, đơn côi. Ngày xưa khi bước trên con đường này, anh cảm thấy nó sao quá ngắn để cho anh được bên em, còn giờ đây, vẫn con đường ấy, vẫn là anh, nhưng chỉ còn là một hình bóng lẻ loi với bóng đêm vây quanh lạnh lẽo, bước chân anh như lãng du về phía cuối của con đường xa xăm, vô định, giờ đây anh mới hiểu nỗi đáng sợ của sự cô đơn, nỗi đau khổ của tình yêu tan vỡ. Em là một giấc mơ thôi sao, một giấc mơ cho anh thoáng cảm nhận rồi nhanh chóng tan biến như làn gió thoảng qua, chỉ vậy thôi nhưng đã để lại trong anh những nỗi nhớ mong khắc khoải, một niềm mong ước cho thời gian một lần quay trở lại. Em chỉ là một giấc mơ giờ đây đã vỡ tan thành sương vương vấn mãi trong tâm hồn anh.

Anh muốn viết nhiều nhiều lắm cho em hiểu những cảm xúc của anh bây giờ nhưng sao cảm thấy khó đến vậy, nỗi nhớ trong anh đấy, niềm luyến tiếc về em nhưng làm sao để em hiểu được trái tim anh lúc này. Em ở nơi phương xa ấy có cô đơn như anh không? Anh chỉ biết mượn những lời hát từ trái tim để gửi đến em như đó là nỗi lòng anh lúc này: “Chỉ anh với mỗi anh cô đơn lạnh giá. Mình anh với nỗi đau khi em lìa xa. Một mình anh cô đơn đếm từng giọt sao rơi. Xa khuất trong anh ngày bình yên đó bên nhau. Đôi tay em yếu mềm đợi chờ mưa rơi xuống cho miên man mắt ai”. Trước đây, nghe mọi người nói về nỗi đau tình yêu anh đã không tin làm sao tình yêu có thể khiến cho người ta đau đớn được, nhưng đến bây giờ anh cảm nhận rõ nhất lòng mình nhói đau mỗi khi anh nghĩ về em, em đã cho anh cảm giác hạnh phúc cũng như nỗi đau khổ của tình yêu.

3-1

Giờ đây, thời gian chỉ là một khoảng trống vô hình trong anh, người ta vẫn nói tình yêu là nhớ mong, chờ đợi. Anh không biết rằng liệu có một ngày nào đó anh và em có thể còn gặp lại nhau nữa không nhưng anh chỉ muốn nói với em một điều rằng anh sẽ luôn giữ mãi tình cảm của em trong tim mình. Dù em xa anh nhưng anh luôn mong em sẽ vững bước trên con đường của mình, em nhé. Em trong anh sẽ mãi là kỉ niệm, một kỉ niệm đẹp nhưng buồn. Em biết không? Chiều nay, những giai điệu của bài hát ấy đưa anh về với kỉ niệm, với em, với anh. Em đi có thể vì em đã thấy trong tình yêu của chúng ta còn tồn tại một sự chênh vênh vô hình nào đó, anh cũng biết rằng thời gian có thể xóa nhòa mọi thứ, kể cả tình yêu và em đã quyết định dừng lại, rời xa anh để đi một con đường khác, phải không em? Và cũng vì vậy mà anh thấy rằng mình yêu em, thấy rằng tình yêu trong anh sâu sắc biết nhường nào. Anh hi vọng nắng, gió và chút hương thơm kỉ niệm sẽ lau khô những giọt nước mắt của em và chỉ có thế thì chúng ta mới giữ được những kỉ niệm đẹp về nhau, em nhỉ? Trong anh bây giờ là nỗi nhớ, chắc em cũng hiểu anh nhớ và yêu em thế nào phải không? Người ta nói khi nhớ ai cảnh vật cũng buồn và trong mắt anh lúc này cũng vậy.

3

Cảm ơn em, cảm ơn vì em đã đến bên anh dù cho đó như là một cơn mưa rào mùa hạ nhưng cũng đủ để anh thấy rằng mình hạnh phúc, đủ để anh biết rằng mình vẫn còn có một tình yêu và cũng đủ để cho anh tự tin mở lòng mình đón nhận tình yêu và cũng cảm ơn em vì đã cho anh biết thế nào là nỗi nhớ. Xa anh, đông lại đến rồi. Cô gái như em phải tự biết giữ gìn sức khỏe nhé, lỡ bệnh cũng chẳng có ai lo lắng cho em như anh đâu …

T.H