Trang chủ / Đời Sống / Tình Yêu - Hôn Nhân / Hạnh phúc của anh nếu không phải là em thì sẽ chẳng thể là ai khác

Hạnh phúc của anh nếu không phải là em thì sẽ chẳng thể là ai khác

Cho dù ta đã không thể bên nhau đến năm dài tháng rộng về sau, anh vẫn mãn nguyện vì đã gặp em, yêu em như định mệnh đời mình.

Ai nói đàn ông không biết khóc, chỉ là nước mắt ấy vô hình mà bạn không thể chỉ nhìn bằng mắt được, mà phải cảm nhận từ sâu trong tim. Suy cho cùng, đã là con người thì khó có thể tránh yêu thương và tổn thương. Hạnh phúc thường song hành với nỗi đau. Nếu đã có tột cùng hạnh phúc thì cũng có lúc tột cùng nỗi đau. Cảm xúc con người chỉ là quả lắc giữa vui và buồn…

1

Quay lại từ nơi chúng ta chưa bắt đầu, anh chỉ là gã đàn ông hời hợt. Mọi cô gái lướt qua chỉ như thêm một chút gia vị, màu sắc cho cuộc sống này thôi. Cho đến khi định mệnh cho anh gặp em, yêu em, anh mới thực sự cảm nhận được mùi vị của hạnh phúc ấm ấp. Cũng chính lúc hạnh phúc nhất, êm ấm nhất thì em chợt biến mất, không một lời từ giã. Mình xa nhau lúc tình còn đầy, lòng còn ấp ủ bao nhiêu giấc mơ hoang đường…

Kể từ hôm ấy, anh như người điên mất trí, người làm anh xốn xang, nỗi nhớ cứ ngổn ngang khắp phòng mà anh không biết làm cách nào sắp xếp lại cuộc sống của mình. Anh đi tìm em khắp nơi, hỏi dò tất cả bạn bè của em. Không một câu trả lời, chỉ còn lại mình anh với mớ kỉ niệm em để lại. Anh làm sao sống chỉ với hình bóng ngày xưa của em được chứ?

Anh không còn tin vào tình yêu vĩnh cửu, có chăng chỉ là những khoảnh khắc ngắn ngủi của những mối tình đoản mệnh như Romeo & Juliet. Chính vì nó dở dang nên lòng người ngập tràn tiếc nuối không thôi. Yêu, rồi xa và quên… Liệu mai này em có còn giữ anh trong tiềm thức? Có đôi lúc, anh tự cho phép mình yếu đuối, tự huyễn hoặc bản thân rằng ta chưa từng mất nhau thế này, chỉ là em trốn đâu đó thôi. Dù biết có cố gắng bao nhiêu thì hiện thực vẫn không thể đổi thay là em đã không còn nơi đây. Bao nhiêu thương nhớ đủ để lay động trái tim em, bao nhiêu nước mắt đổi lấy một ngày bình yên với em. Thương nhớ cứ thế chìm trong màn đêm không lời đáp.

2

Anh giá như mình vững vàng, giấu đi hết cả vũ trụ, nhớ chỉ gói gọn trong một cái tên thân quen với quá nhiều yêu thương. Anh sẽ cố gắng quên đi tất cả, chỉ mong thời gian có thể xóa hết thảy kỉ niệm, hết cả nỗi đau đã giam cầm anh trong quá khứ với em. Nén chặt những nhức nhối trong tim bấy lâu, từ ngày em mang bình yên của anh đi mất, thế giới của anh chỉ nước mắt và muôn vàn câu hỏi tại sao day dứt mãi không thôi.

Cho dù, ta đã không thể bên nhau đến năm dài tháng rộng về sau, anh vẫn mãn nguyện vì đã gặp em, yêu em như định mệnh đời mình. Chuyện tình yêu mình đã lâu rồi, nếu lúc ấy mình không rời xa thì bây giờ thế nào? Có hạnh phúc như giấc mơ hoang đường của em và anh không?

Tình yêu luôn có lí lẽ riêng, anh tin mình gặp nhau và ngăn cách chia xa cũng vì một lẽ riêng nào đấy! Nước mắt anh chỉ rơi hai lần, lần đầu là lúc anh nhận ra hạnh phúc nhất khi được yêu em. Lần thứ hai sẽ là lúc nhìn thấy em hạnh phúc trong giáo đường… với anh. Anh chẳng có gì nhiều hơn tình yêu đã dành cho em. Nếu như không phải là em thì đó không gọi là hạnh phúc nữa. Anh chỉ biết đợi đến khi em về, để nói với anh vì sao em ra đi…

T.H